Gia Huy chạy khắp nơi để tìm Khánh Hân nhưng hơn nửa tiếng qua đi vẫn chưa thấy bóng dáng của cô đâu. Cậu đưa mắt nhìn từng ngóc ngách trong đoạn đường mình vừa đi, tay nhấc máy gọi đám bạn.
"Thấy chưa Huy?”
"Chưa cơ, tao đi ra cả đường A gần nhà mày rồi mà không thấy.” - Giọng Tuấn Huy ở đầu dây bên kia gấp gáp trả lời.
Gia Huy vẫn giữ nguyên điện thoại, chạy ngược lên phía trên đường nhà Khánh Hân. Cậu chưa tìm qua đoạn đường này vì nó khá vắng và ít người qua nhưng giờ cứ vào thử xem sao. Cậu đi dọc đường một đoạn ngắn rồi bước chân dừng lại.
Khánh Hân đây rồi.
Cô ngồi trên bậc cao ở vỉa hè, bên cạnh là cột đèn đường đang chiếu xuống. Màu vàng cam từ đèn tỏa xuống bao trùm lấy cô, trông cô như bừng sáng trong màn đêm xung quanh. Chỉ là, bóng dáng ấy bây giờ trông cô đơn lạc lõng quá.
"Huy…” - Gia Huy thở dốc sau khi vừa chạy một đoạn đường dài, cậu thấp giọng nói vào điện thoại - "Bảo với mọi người tao tìm thấy Khánh Hân rồi, Hân vẫn ổn.”
Sau khi nghe tiếng "ừ” vang lên từ loa điện thoại, cậu cúp máy, đứng đó nhìn Hân một lát. Cô dường như vẫn chưa phát hiện cậu đến, chỉ ngồi ôm đầu gối nhìn chằm chằm xuống mặt đất.
"Hân.”
Khánh Hân không phản ứng, chỉ khẽ nhấc mí mắt lên nhìn người đứng trước mặt. Sau khi xác định là Gia Huy, cô lại thả mí mắt xuống nền đất lạnh. Đứng ở trên nhìn xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ngay-ay/3588332/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.