Chí Tuấn nhìn ra sau lưng Khánh Hân, thấy cậu trai kia đang từng bước đi tới dưới cái nắng chói chang buổi trưa liền bực bội hỏi:
"Cậu là ai? Cậu là gì của Khánh Hân mà nói như thế?"
Bấy giờ cậu ấy đang đứng bên cạnh Khánh Hân, liếc mắt xuống nhìn cô rồi hờ hững trả lời:
"Bạn." - Ngưng giây lát như nghĩ thêm gì cậu lại bổ sung thêm - "Bạn cũ."
Khánh Hân ngớ người nhìn chàng trai bên cạnh mình lần nữa, khẽ nhíu mày suy nghĩ xem liệu có bỏ lỡ ký ức nào trong đầu không đơn thuần chỉ là lời nói mà cậu ấy thực sự trông rất quen mắt.
"Bạn bè gì đây không cần biết, nguyên cái việc cậu đứng nghe lén đã sai rồi. Sau này làm bác sĩ đừng mong tôi khám cho cậu."
Cậu ta không thèm để ý lời Chí Tuấn nói, chỉ lấy điện thoại ra liếc nhìn giờ rồi nhanh chóng bỏ vào túi áo.
"Thôi gần 12 giờ rồi, có gì mai nói cho người ta về ăn cơm."
Không quan tâm đến phản ứng của người trong cuộc, nói xong cậu bạn liền vòng ra đằng trước nắm lấy cánh tay của Khánh Hân kéo đi.
"Ờm... chúng ta có quen biết nhau hả?"
Cô mở lời cho cuộc trò chuyện khi đã đi được một đoạn đường ngắn. Bạn kia nhìn cô rồi buông cánh tay cô ra, móc trong túi áo khoác màu đen một gói kẹo dẻo Chippi cỡ nhỏ đưa cho cô rồi nói:
"Cầm lấy ăn đi cho đỡ đói, định mua cỡ lớn mà hết rồi."
Cô vừa nhận gói kẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ngay-ay/3588300/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.