Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Phó Nho Lâm và Phùng Diên Thư gần như chạy tới cùng lúc, Tô Dĩ Niệm ngẩng lên chỉ thấy Phó Nho Lâm bước nhanh đến, cơ thể anh ta che khuất ánh sáng khiến cô cảm thấy ấm áp yên lòng.
Anh ta vỗ về lưng cô, mỉm cười: "Lần này anh không tới trễ."
Tô Dĩ Niệm giơ tay đấm một phát vào ngực Phó Nho Lâm: "Đồ đạc bị đập vỡ hết mà anh còn bảo không tới trễ!" Cô không kiềm được mà bộc phát tính trẻ con, bởi vì lúc này đây, Phó Nho Lâm là người duy nhất cô có thể dựa vào.
Phùng Diên Thư bước đến. Thấy vết thương trên má cô, anh muốn chạm vào lại bị cô né tránh, cô nở nụ cười khách sáo và nói: "Xin lỗi, tôi gọi nhầm. Thật ra anh có thể không cần đến đây."
Phải, cô thực sự không cần anh nữa.
Sau khi ly hôn, Tô Dĩ Niệm từng đi tìm Phùng Diên Thư vì chuyện gì nhỉ? Hình như do cửa hàng mới khai trương, nhập hàng phải đóng tiền bảo lãnh; nhưng toàn bộ tiền của cô đã dồn vào việc sửa sang mặt tiền, gom góp số còn lại chỉ được năm mươi ngàn, bất đắc dĩ đành gọi điện cho Phùng Diên Thư.
Anh đồng ý cho cô mượn tiền; nhưng cô đợi ròng rã cả tuần mà chẳng thấy, khi gọi điện lần nữa thì Trần Yến Thu nghe máy.
Kể từ đó, cô mới thực sự cắt đứt tình cảm với Phùng Diên Thư.
Phó Nho Lâm nhờ người quen bên Cục cảnh sát, chỉ tốn hai ngày đã bắt được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ly-hon/2476961/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.