Trở về nhà thì cũng đã quá giữa trưa, trong nhà vắng vẻ có lẽ anh đang ở công ty, tôi cũng không có tâm trạng ăn uống gì nên liền đi ra vườn, khu vườn được tôi tỉ mỉ chăm sóc 2 năm nay.
Trong vườn hoa hồng đã nở, một sắc đỏ rất đẹp đẽ gần như chói chan khoe sắc hơn cả ánh mặt trời gay gắt, giàn nho tôi trồng giờ đây đã có quả leo trên bờ tường lá xanh vươn dài đầy sức sống mãnh liệt. Ở đây còn có một chiếc xích đu đã lâu ngày chưa ngồi, tôi đi đến gần khẽ ngồi xuống đong đưa trên xích đu từng làn gió nhẹ thổi qua làm bay làn tóc tôi theo gió, không khí rất trong lành mặc dù trời đã trưa, tôi muốn hòa mình với thiên nhiên tươi đẹp này lâu hơn một chút, tôi quên mất đi bản thân là ai chỉ biết rằng tâm trí rất thoải mái không lo nghĩ bất kì chuyện gì chỉ lặng lẽ hưởng thụ khoảng không gian riêng của mình, chợt một bàn tay đặt lên vai tôi, xích đu ngừng lại, mùi hương này rất quen thuộc là Sở Thần.
"anh về rồi" tôi xoay người mỉm cười với anh.
"em sáng nay đi đâu sao lại không gọi anh?" anh bước đến ghế xích đu ngồi xuống bên cạnh tôi.
"em đi viếng mộ ba, hôm nay là thanh minh" Tôi tựa đầu vào vai anh.
"anh rất lo lắng"
"ừm, sau này có chuyện gì em liền nói với anh." tôi mãn nguyện cười, anh quan tâm tôi.
"sao tay em bị thương thế?" lúc anh nắm lấy tay tôi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ly-hon-roi-anh-a/1992406/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.