Nghiêm Khiết cõng Tĩnh Hi đến trường rồi thả xuống, vừa hay gặp phải Khúc Chính Quân mặt mày khó ở đang đi vào trường.
Ba người này là bạn thân của nhau, chỉ có điều học khác lớp. Nhưng cha mẹ bọn họ đều có quan hệ rất tốt, nên ba đứa này chơi với nhau cũng rất ổn.
Chỉ có điều, nếu Tĩnh Hi là người vui vẻ, Nghiêm Khiết là tên lạnh lùng không biết thể hiện cảm xúc... Thì cái người tên Chính Quân kia chính là lưu manh.
Tĩnh Hi vừa thấy Chính Quân liền nhanh chóng gọi.
" Này! Chính Quân, bọn tớ ở đây"
Khúc Chính Quân quay đầu, thấy Tĩnh Hi đang cười tươi vẫy tay với mình. Nghiêm Khiết thì mồ hôi thấm đầy trên trán.
Khúc Chính Quân bước đến, cọc cằn hỏi.
" Nghe nói hôm nay hai người đi bộ. Sao thế ? Công ty nhà các cậu phá sản rồi hả? Cho nên muốn tiết kiệm tiền, đành phải đi bộ?"
Tĩnh Hi bĩu môi đáp.
" Không phải!"
Nghiêm Khiết bước đến, giải thích rõ một chút.
" Tĩnh Hi xem phim tình cảm, sau đó còn bắt chước trong phim muốn tôi đi bộ. Đi được một quãng thì mỏi chân, không muốn đi nữa"
Khúc Chính Quân ậm ừ đã hiểu. Sau đó, cả ba người cùng vào lớp học.
Khúc Chính Quân học khác lớp bọn họ, sau khi chào quý tử nhà họ Khúc, Tĩnh Hi lại nói chuyện với Nghiêm Khiết.
" Cậu nói xem, Chính Quân lưu manh như vậy sẽ có người yêu chứ? Nhưng mà ai dám yêu cậu ấy nhỉ ? Lưu manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-la-mot-doi/3442453/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.