Hạnh phúc của ta rốt cục cũng vẽ một dấu chấm tròn. Lại như Ai Cập vương triều mạnh mẽ từ đỉnh điểm từ một khắc mà hướng xuống dưới.
Khai giảng ngày thứ nhất, ta Đạt Phóng đều đến trường học phỏng vấn. Chỉ có điều vấn đề của Đạt Phóng là “cảm nhận của tân sinh viên ưu tú như thế nào.” Mà vấn đề họ hỏi ta lại là “ngài thấy được cộng điểm để vào trường như thế ngài có cảm nhận gì không?” Mẹ kiếp ~~ các người có thể tổn hại ta như thế được sao?
“Sao rồi? Giận dỗi rồi ~~” sau khi tan lớp, Đạt Phóng tóm chặt ta.”Hôm nay cái hai ta về nhà mua cái bánh gatô đi.”
“Làm gì? Lấy để đánh ngươi?” mặt ta không tốt, lúc nãy thực sự là mất mặt.
“Không có gì. Chúng ta sinh nhật 18 tuổi còn không có tổ chức a.” Nghĩ đến cũng đúng nha, ngày sinh nhật trùng với ngày thi thứ nhất, sau đó ta bị bệnh, trong nhà đều bận rộn nên gần như chẳng có thời gian mà đền bù lại.
“Ba mẹ hôm nay đều không ở nhà.”
“Vậy thì thật là tốt.” Đạt Phóng môi mỏng hơi hướng phía trên nhếch lên. Trong ánh mắt tràn ngập quỷ dị. Lạnh quá, ta cuối cùng cảm thấy hình như có âm mưu gì.
“Biết rồi.” Ta bỏ qua ánh mắt của hắn, tiến vào lớp. ( chú ý đặc biệt:ta học giao thông tự động hóa, Đạt Phóng học xây dựng công trình)
Sau khi tan học, chúng ta tùy ý mua 2 bánh gato làm sẵn mang về nhà.
“Vì chúng ta đã 18 tuổi cụng ly.”
“Được.” Ta giơ ly rượu lên, uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-la-doi-song-sinh-hanh-phuc/19064/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.