“Tôi không cần” Tạ Ninh lạnh lùng cự tuyệt đi tấm lòng của Trần Huấn Du. Dù cho có nghe hết câu chuyện lúc nhỏ và khoảng thời gian khó khăn của Trần Huấn Du thì Tạ Ninh vẫn không thể chấp nhận được việc hắn được một người con trai khác thích.
Trần Huấn Du khép hờ môi, chân hơi run, có lẽ giờ cậu đã cảm nhận được cơn đau nhức khi lúc nãy dùng sức đạp quá nhiều. Trần Huấn Du không mấy gì làm bất ngờ trước thái độ của Tạ Ninh. Hắn thản nhiên đáp
“Tôi chỉ làm việc tôi nên làm, còn cậu có thấy cần hay không thì đó là việc của cậu!”
“Cậu ngứa đòn à?” Tạ Ninh lại siết nắm đấm đấm mạnh vào lên tay vịn ghế ngồi “Ông đây đã nói là không muốn liên quan gì đến cậu, đây gọi là quấy rối đấy”
Trần Huấn Du thở nhẹ “Vậy cậu đi tố cáo đi. Nói tôi bám theo cậu, làm phiền cậu. Khi người ta hỏi tôi nguyên nhân thì tôi sẽ nói rằng tôi thích cậu”
Tạ Ninh quát to “Đồ lưu manh, cậu mà dám hé nửa chữ này ra cho người thứ ba biết là tôi xé xác cậu!”
“Tôi cũng không định nói với ai đâu, nhưng có người thứ ba biết rồi!” Trần Huấn Du giải thích
Tạ Ninh trợn tròn mắt, tim đập loạn nhịp “Cậu… đồ dị hợm quái gở, cậu…cậu nói cho ai biết rồi hả?”
Trần Huấn Du lấy tay phải đặt lên xoa nhẹ mái đầu của Tạ Ninh, Tạ Ninh bất ngờ rụt đầu lại. Trần Huấn Du nở nụ cười rạng rỡ “Khi tôi một mực đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572662/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.