“Người anh em, mày với học sinh mới chơi trò gì vui quá vậy?”
Quang Vinh Tự hơi nheo mắt nhìn Tạ Ninh ngã lên người Trần Huấn Du. Đinh Hùng cũng kế bên tròn xoe mắt kinh ngạc.
Mặt Tạ Ninh lúc này đỏ ké, chỉ hận không thể chôn Trần Huấn Du xuống đất. Tạ Ninh đẩy Trần Huấn Du ra phía sau, lồm chòm đứng dậy, vừa phủi phủi người mình vừa nói
“Đánh nhau”
Đinh Hùng bất ngờ “Đệt, mày phá vỡ quy tắc rồi à?”
Tạ Ninh hơi khom lưng chỉnh lại dây giày
“Quy tắc khỉ gì?”
Quang Vinh Tự nhìn Đinh Hùng với ánh mắt thấu hiểu, đáp “Người anh em, mày quên rồi sao? Quy tắc của chúng ta là không đánh người cùng lớp.”
Đệt, Tạ Ninh nghĩ thầm trong lòng quả thật lúc trước cậu có nói vậy thật. Đang suy nghĩ tìm câu trả lời cho Quang Vinh Tự thì Trần Huấn Du lên tiếng
“Là tôi bị tê chân. Tạ Ninh giúp tôi đứng lên nhưng cả hai đứng không vững nên bị ngã”
Đinh Hùng và Quang Vinh Tự gật đầu hiểu ra “À ra là vậy, để tôi giúp cậu học sinh mới”
Nói rồi Quang Vinh Tự nhanh nhảo lại quàng tay đỡ Trần Huấn Du đứng dậy.
“Hai tụi mày làm gì ở đây?” Đinh Hùng thắc mắc
Tạ Ninh chỉnh lại áo hoodie trả lời “Tìm chỗ ngủ”
Quang Vinh Tự không kiềm được cái miệng rộng của mình hỏi “Mày với học sinh mới? Hai người ngủ chung à?”
Tạ Ninh nghe đến hai chữ ngủ chung mà nổi hết da gà, nấc cục thành tiếng hằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572660/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.