Trần Huấn Du và Tạ Ninh cùng nhau ra cửa hàng tiện lợi đầu hẻm, cửa hàng tuy nhỏ nhưng khá đầy đủ tiện ích. Phía trước còn đặt ba cái bàn tròn và ghế cho khách ngồi ăn uống.
"Tới đây được rồi!" Tạ Ninh nói, hai tay khoanh lại dựa lưng vào bức tường "Cậu về đi!"
Trần Huấn Du kéo Tạ Ninh xuống ghế, ném lại cặp sách lên bàn, giọng có chút ân cần "Chờ tôi!"
Cậu ta là ai mà dám ra lệnh cho Tạ Ninh, còn dùng cái thái độ trịch thượng đó. Nhưng dù sao lúc nãy cũng nhờ Trần Huấn Du mà cậu mới xử lý gọn bọn người Dương Tấn. Tạ Ninh nuốt lấy dòng suy nghĩ, ngồi vắt chân dựa người ra sau ghế, dù sao hôm nay cũng là một ngày dài mệt mỏi với cậu.
Trần Huấn Du vào bên trong khoảng ba phút rồi bước ra với bông gòn, cồn, thuốc đỏ và băng cá nhân trên tay. Hắn kéo ghế lại ngồi sát gần Tạ Ninh, Tạ Ninh theo phản xạ ngồi phắc dậy nhích ghế ra xa. Trần Huấn Du lấy hai tay kéo hai ghê sát lại gần
"Cậu bị bệnh à?" Tạ Ninh bực dọc nói
"Không!" Trần Huấn Du vừa nói vừa lấy bông gòn sát khuẩn "Đưa tay cậu ra!"
"Tại sao tôi...?" Lời chưa dứt thì tay Tạ Ninh đã bị lực tay của Trần Huấn Du giữ lấy, Trần Huấn Du dùng miệng thổi lên vết thương máu trên bàn tay của Tạ Ninh, vừa thổi vừa dùng bông gòn chạm nhẹ xung quanh vết thương.
Hơi thở ấm nóng của Trần Huấn Du phà lên mu bàn tay của Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572646/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.