Tạ Ninh quay về lớp với tờ giấy đăng ký học bổng trên tay, rất nhiều điều kiện về hoàn cảnh thì hắn đều có thể đáp ứng được, duy chỉ có điều kiện đầu tiên. Thành tích giữa kì không môn nào dưới 5.
Đệt, học bổng học tập mà cũng phân biệt thành tích. Tạ Ninh thầm nghĩ, hắn ngồi xuống ghế tay để lên sau gáy hơi cúi người xuống bàn. Giờ đã là đầu tháng mười, thi giữa kì vào đầu tháng mười một, một người không còn một cái gốc nào như cậu làm sao có thể chạy nước rút kịp.
Thôi thì cố gắng vậy, hắn nhét tờ giấy đăng ký học bổng xuống ngăn bàn, rồi lấy mấy quyển sách giáo khoa bấy lâu nay không đụng tới ra để lên bàn lật đọc từ những trang đầu tiên. Mọi hành động của hắn đều đã được thu vào tầm mắt của Trần Huấn Du ngồi bên cạnh.
Tạ Ninh đọc tới đọc lui không hiểu gì liền lấy mấy đề khảo sát đầu năm ra giải, cậu khựng lại từ mấy câu đầu. Không lẽ cậu mất căn bản đến vậy sao. Vò đầu bứt tóc một hồi, cậu thấy người kế bên dừng bút, nghiên người sang phía Tạ Ninh hỏi "Cậu không giải được à?"
Cái tên Trần Huấn Du này quả thật chọc vào điểm nóng của Tạ Ninh, Tạ Ninh là một người vô cùng sĩ diện, cái tôi cao. Hỏi thế chẳng khác nào một lời công kích đánh nhau. Tạ Ninh lườm sang Trần Huấn Du đáp bằng giọng tức giận "Không liên quan đến cậu"
Tuy Trần Huấn Du đã chuyển trường được gần một tháng, nhưng số lần nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572642/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.