"Lại đánh nhau à?!!!" Bùi Phong Nhu vừa đậy nắp bút đặt lên bàn, trên bàn gọn gàng xung quanh chất đầy sách và tài liệu, giọng cô trùng xuống ngước mắt lên nhìn cậu trai trước mặt "Lần này là lần thứ mấy rồi?"
Cậu thiếu niên cao gầy với nhiều vết xước trên gương mặt trắng trẻo. Đôi mắt cậu lơ đãng, dáng đứng siu quẹo, hờ hững đáp "Em bị té xe"
Bùi Phong Nhu chỉnh lại kính, xoay ghế hoàn toàn về phía cậu trai, cô khoanh tay "Em xem có ai bị té xe mà chi chít vết thương trên mặt với cổ như em không? Đừng tưởng là tôi không biết."
Cậu trai điềm nhiên không đáp lời, gương mặt lộ rõ vẻ chán chường vốn có. Tuy vậy, nhìn kĩ cậu là một người rất đẹp trai với cặp mắt hai mí to, chân mài mọc đều và đen nhánh. Đôi môi mỏng, khoé môi bên trái còn dấu tích của một vết thương chưa lành đỏ lự. Mũi cao và hài hòa với các đường nét khác trên khuôn mặt tròn. Tóc chải hai mái có phần rối ở đỉnh đầu. Cậu đang nhìn ra phía cửa né tránh ánh mắt của Bùi Phong Nhu.
Cô tức giận, dùng chân phải đá nhẹ vào đầu gối hắn, quát với một tông giọng vừa phải vì đây là giờ nghỉ giữa hai tiết, cô phải tránh làm ồn các giáo viên khác còn nghỉ ngơi "Tạ Ninh!!! Em có nghe tôi hỏi gì không?"
Tạ Ninh cảm thấy giật mình nhẹ, đầu hơi nghiên về phía cô giáo chủ nhiệm Phong Nhu, khe khẽ mở miệng "Có"
Bùi Phong Nhu đã quá quen với sự lãnh đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572628/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.