Cánh tay trái của Úc Đình Chi được Mạnh Trì gối ra sau đầu, cánh tay phải thì khoác lên người cậu, hai người nằm đối diện nhau. Mạnh Trì vừa ngẩng đầu lên là nhìn thấy đường hàm sắc cạnh rõ ràng của Úc Đình Chi, với đôi môi khô ráp ửng hồng.
Mạnh Trì nhớ rõ tối qua mình nằm cách người này tám trượng*, cũng không hiểu sao lại biến thành tư thế ngủ thân mật như bây giờ.
*nói phóng đại lên thôi
Ngây người một lát, Mạnh Trì cẩn thận nâng bàn tay đặt trên thắt lưng mình lên, vừa mới xoay người chuẩn bị yên lặng rời khỏi cái ôm này thì cánh tay phải của Úc Đình Chi ở phía sau vòng một cái kéo cậu trở về.
Cho nên tư thế của hai người từ mặt đối mặt biến thành kiểu ôm từ sau lưng.
“Tỉnh rồi sao?” Mạnh Trì thăm dò lên tiếng, nhưng ngoại trừ hô hấp nhẹ nhàng ra thì không có tiếng trả lời.
Khi một người tỉnh ngủ hô hấp sẽ khác với người chưa tỉnh ngủ, thông qua điểm này, Mạnh Trì có thể xác định Úc Đình Chi vẫn chưa dậy, chỉ là động tác theo bản năng mà thôi.
Cậu im lặng một chốc, rồi bắt đầu đoán, thói quen ôm người ngủ của Úc Đình Chi từ khi nào mà có.
Hô hấp của Úc Đình Chi bình lặng, Mạnh Trì có thể cảm nhận được lồng ngực anh phập phồng lên xuống, cũng có thể cảm nhận được luồng khí ấm áp nhẹ nhàng mơn man đằng sau tai mình, dẫn đến từng đợt ngứa ngáy tê dại.
Buổi sáng vừa thức dậy vốn đã dễ có phản ứng sinh lý, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-phai-tinh-dich-sao/1843709/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.