“Tôi không có,” Úc Đình Chi nói, “Là miệng cậu di chuyển trước.”
Mạnh Trì bị dáng vẻ anh hợp tình hợp lý phản bác khiến cho bật cười, học theo nói: “Tôi không có, là tay anh di chuyển trước.”
Bây giờ họ trông chẳng khác gì hai nhóc củ cải đấu võ mồm hôm qua, nghĩ đến đây, Mạnh Trì bỗng cười ra tiếng, bật ra một câu “Quỷ ngây thơ”, cũng không biết là đang nói ai.
Úc Đình Chi cũng cười, bầu không khí giữa hai người trở nên gần gũi, giống như sự gượng gạo sau đêm đó đang dần nới lỏng, họ lại khôi phục sự tự nhiên khi ở chung như trước, chỉ là có thêm một chút mập mờ như có như không.
Trong xe dần yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng từ những sinh viên ngủ say, Mạnh Trì như bị lây, cũng thấy hơi buồn ngủ, bèn nhắm mắt lại ngủ một lát.
Chờ đến khi cậu tỉnh dậy, mở mắt ra phát hiện không biết từ lúc nào mình đã tựa đầu vào vai Úc Đình Chi, đỉnh đầu cậu chạm đến cằm Úc Đình Chi. Gần như hai người “dựa đầu vào nhau mà ngủ”.
Hô hấp của Úc Đình Chi phả từ đỉnh đầu Mạnh Trì xuống, luồng khí nóng nhẹ nhàng lướt qua sống mũi cao thẳng của cậu, rồi hoà quyện với hô hấp của cậu, khiến cậu hoảng hốt một phen, nhất thời không biết có nên ngẩng đầu hay không.
Chỉ chốc lát sau xe dừng lại, Úc Đình Chi mở mắt ra, thẳng người dậy. Mạnh Trì lúc này mới giả vờ như mình vừa tỉnh ngủ, kéo dài khoảng cách với anh.
Địa điểm vẽ vật thực nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-phai-tinh-dich-sao/1843706/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.