- Thiên.... Thiên Khải... Em mệt quá....
Thiên Khải thấy cô như vậy, tim anh đau như dao cắt. Anh nhất định sẽ bảo vệ em...
Thiên Khải căm phẫn nhìn Mễ Y, sau đó nhẹ nhàng cởi cởi áo khoác choàng lên người Thạc Trân. Mễ Y nhìn thấy Thiên Khải lo lắng cho Thạc Trân, cô ta nhếch mép.
- thật ngưỡng mộ, hết thời gian rồi. Hàn Thiên Khải chuẩn bị nhận xác của cô ta đi.
Mễ Y ra lệnh cho hai tên đàn em mang Thạc Trân đi. Nhưng bị Thiên Khải cản lại.
Hai tên đó vẫn tiếp tục tiến tới, Thiên Khải tay nắm chặt tạo thành nắm đấm, trừng mắt nhìn Mễ Y. Rồi lao vào đánh nhau với hai tên đó. Mễ Y ngồi xem, cô ta lấy trong túi xách ra một khẩu súng ngắn. Cô ta ngắm nghía rồi lên đạn, hướng thẳng về phía Thạc Trân, ngắm đường bắn rồi mỉm cười, sau đó thu súng lại ngắm nghía tiếp.
Thiên Khải đã thấm mệt nhưng không thể ngừng lại được, nếu anh ngừng lại Thạc Trân sẽ bị đưa đi.
Chí Mẫn quang sát, thấy hai tên đứng ở cửa đã đi vào trong, mới chui ra khỏi chỗ ẩn nấp. Anh chạy về phía đường lớn để đón cảnh sát.
Sau khi cảnh sát đến, Chí Mẫn mở loa ngoài để họ có thể nắm được tình hình ở bên trong, nhưng chỉ nghe được tiếng đánh nhau.
Sau khi nắm được tình hình bên trong, cảnh sát nhẹ nhàng tiếp cận ngôi nhà. Mấy tên đứng canh ở ngoài đều bị khống chế. Cảnh sát tiếp tục tiến sâu vào trong.
Thiên Khải đã rất mệt, nhưng không thể để bọn chúng làm hại Thạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-co-sau-nay/776323/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.