- Từ Mễ Y! Tôi cảnh báo cô tốt nhất nên tránh xa tôi ra nếu không thì đừng trách tôi!
Thạc Trân bỏ đi. Mễ Y tức giận.
- Nhiếp Thạc Trân! Cô đứng lại cho tôi, Cô có nghe không hả?
Cô không quan tâm bỏ lên phòng đóng cửa lại.
Thiên Khải vừa đi làm về thấy Mễ Y đang đứng trước cửa phòng của Thạc Trân. Anh vội vã đi lên ân cần hỏi thăm
- Mễ Y sau em lại đứng đây?
Cô ta ấm ức nhìn cánh cửa phòng, lấy tay xoa mặt giọng đáng thương
- Em chỉ muốn xin lỗi chị ấy thôi... Vậy mà chị ấy lại đánh em...
Thiên Khải đen mặt, gõ cửa
- Mở cửa!
- Mở cửa mau lên!
Thạc Trân không mở cửa, ngồi trước bàn ngắm gương mặt của mình. Nhìn thấy mình tàn tạ trong gương, cô mỉm cười chua xót.
- Nhiếp Thạc Trân, ơi Nhiếp Thạc Trân không ngờ mày cũng có ngày hôm nay! đúng là ngu ngốc mà người ta có yêu thương gì mày đâu mà mày cứ đâm đầu vào, để bây giờ ra nông nỗi này! Chính là tại vì sự nhu nhược cố chấp của mày mà hại chết con của mày đó, tỉnh táo lại đi...
Thiên Khải đứng bên ngoài vô cùng tức giận. Anh đạp mạnh cửa đi vào. Làm Thạc Trân giậc mình....
Thiên Khải bước tới tát 2 cái vào mặt cô, Cô choáng váng ngã đập đầu xuống nền nhà vết thương trên trán vẫn chưa lành lại chảy máu.
Anh tức giận nắm chặt cổ cô.
- Cô đúng là con đàn bà ác độc, hại Mễ Y sảy thai bây giờ con định hành hung cô ấy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-co-sau-nay/776305/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.