Thiên Khải láy xe về nhà. Vừa vào đến phòng khách, anh tức giận quát lớn.
- Nhiếp Thạc Trân! cô đâu rồi. Ra đây cho tôi..
Dám người làm trong nhà ai cũng khiếp sợ im phăng phắc. Anh quay qua dì Kim lớn tiếng hỏi.
- Cô ta đâu rồi?
Dì Kim sợ hãi nhìn anh trả lời.
- Thạc Trân... Con bé Ở trên phòng....
Anh quay lưng đi lên lầu. Đứng trước cửa phòng của cô,anh đạp mạnh vào cửa, Cô đang nằm trên giường nhìn thấy anh liền lên tiếng.
- Sao hôm nay....
Cô chưa nói hết câu thì "Chát" anh tát mạnh vào gương mặt nhỏ nhắn của cô một cái.Cô rất đau,đau lắm nhưng không phải do cái tát của anh mà là trái tim của cô đang rỉ máu nó còn đau đớn gấp ngàn lần.
- Nói tại sao cô lại hại Mễ Y... Tại sao..?
Cô cố gắng kiềm nén nước mắt, đôi mắt đã đỏ ngầu, cô nhìn thẳng vào mắt anh.
- Em... em không... có hại cô ta..
Anh bước tới, nắm chặt cằm cô rít lên từng chữ...
- chính cô đã đẩy Mễ Y té, làm cho cô ấy sảy thai...
- Cái....cái gì... Mễ Y... sẩy thai sao..
- Cô còn dám nói. Là do cô ganh ghét với Mễ Y nên mới làm vậy có phải không...
- Không...không phải em làm..là cô ấy tự ngã em không có làm gì cả.. anh tin em có được không?
- Tôi sẽ không bao giờ tin những gì cô nói đâu..Cô định hại Mễ Y như cách cô từng làm với Khả Giai đúng không?
- Không phải em mà....
- Nhiếp Thạc Trân, tôi cảnh cáo cô nếu sau này cô còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-co-sau-nay/776303/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.