Sáng hôm sau anh lái xe tới. anh bước vào thì thấy cô đang nằm dưới nền đất lạnh lẽo, người dính đầy bùn đất. Anh khẽ nhíu mày không thương tiếc mà đạp mạnh vào người cô, cô mơ màng tỉnh dậy. Cô run rẩy cất giọng nói.
- Thiên Khải, em xin lỗi, tại em mệt quá...
anh cố gắng kìm nén tức giận.
- Đây là thái độ hối hận của cô đó hả?.
Cô run rẩy môi cô cũng đã tím tái vì lạnh,
- Em không làm gì có lỗi với anh và chị Khả Giai cả. tại sao anh không tin em chứ.
anh tức giận tiến tới chỗ cô, nắm chặt cằm cô.
- Cô nói cô không có lỗi, lỗi lớn nhất của cô chính là yêu tôi, chính là ghen tị với Khả Giai. Cô chẳng phải rất muốn làm vợ của tôi sao, tôi đã toại nguyện cho cô rồi. Tôi nhất định sẽ khiến cô sống không bằng chết.
( anh tức giận bế sốc cô vào xe).
Về đến nhà anh lôi cô vào trong nhà, cô cố gắng né tránh ánh mắt nhòm ngó của đám người làm. Anh lớn giọng nói với họ
- sau này không có sự cho phép của tôi không ai được phép gọi cô ta là phu nhân, còn nữa sau này cô ta cũng sẽ giống như người làm trong nhà. Dì Kim dì sắp xếp việc cho cô ta làm đi.
Dì Kim: dạ tôi biết rồi cậu chủ.
Anh bỏ đi ra ngoài, còn cô thì nhanh chóng lên phòng tắm rửa, sau khi tắm rửa sạch sẽ cô đi xuống nhà. dì Kim nhìn thấy cô liền nhẹ nhàng bảo.
- sau con không nghĩ ngơi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-co-sau-nay/776295/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.