*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con thỏ với bộ lông rối tung cào lên mũi của Trình Cẩn một cái, sấy xong thì phải chải lông cho tôi chứ, tại sao anh lại im lặng trèo lên giường như vậy?
Trình Cẩn túm lấy cục bông nhỏ, nhét vào trong chăn: “Nếu còn làm ầm ĩ thì tối nay, tôi sẽ cho cậu ăn chay đó”.
Con thỏ nằm ngửa trên giường, tức giận thầm nhủ: động một chút là lại mang thức ăn ra uy hiếp tôi, chẳng lẽ anh nghĩ rằng phương pháp nuôi dưỡng này sẽ khiến một con thỏ cảm thấy hạnh phúc sao?
Được rồi, vì phần thịt trong bữa ăn tối, tôi nhịn.
Cục bông nhỏ vốn định chờ đến khi Trình Cẩn tỉnh dậy nhưng chiếc giường này không những êm ái mà còn rất ấm áp, một lát sau, nó mơ mơ màng màng, rơi vào trong giấc ngủ.
Đến khi một người và một thú cưng thức dậy thì đã đến giờ ăn chiều, sau khi ăn cơm, chơi đùa, Trình Cẩn ôm cục bông nhỏ vào phòng sách, cùng giải quyết công việc.
Bên trong phòng sách, con thỏ nhíu mày, nhìn những dòng chữ đang hiện ra trên màn hình máy tính, chẳng lẽ việc nghiêm túc đọc bình luận trên trang baidu chính là giải quyết công việc sao? Khoan đã, đây chẳng phải là chủ đề do chính tay tôi post lên sao? Tại sao anh có thể ngang nhiên ngồi trước mặt tôi mà đọc bình luận như vậy chứ?
Tận mắt chứng kiến cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khac-loai-thi-lam-sao-yeu-nhau/2778929/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.