“Nghe nói thiên kim tiểu thư Lệ Đằng khung nước khung thành có vẻ là không sai nhưng xinh đẹp không vẫn chưa đủ còn phải thông tháo hiểu biết nữa cơ. Cô nói xem trong chúng tôi đây lí do gì lại không muốn đứng về phía Đằng chủ tịch được chứ” tiếp thêm đó một người đàn ông đứng tuổi với giọng điệu kinh tởm vừa cười vừa tiến lại về phía cô.
Cô thực sự đã hiểu tại sao mẹ cô lại muốn cô tránh xa những thứ tham vọng tài phiệt như vậy rồi. Những con người mặc những bộ vest sang trọng cắt may tỉ mỉ ngồi chiếc xe lên tới hàng trăm nghìn dollar những bản chất vẫn chỉ như những chiếc giẻ rách ngoài đường không ngừng tỏa ra mùi hôi thối.
Khi ông ta bước gần về phía cô Tạ Nhan Phúc đã ngăn ông ta lại “Đừng có làm những việc thiếu suy nghĩ hậu quả các người không lường được đâu”. “Lệ tiểu thư cô nên hợp tác đúng người và cẩn thận suy xét” đó là câu cuối trước khi đi chú Phúc nói với cô. Nói làm cô thực sự khó hiểu, rốt cục người nào mới là đúng, ai là người có thể giúp được cô và ai là người ngồi ở chiếc bàn phía đầu đó.
Sau khi nghe trợ lý của ông ngoại chú Liêm nói “Đám người đó đã suy thoái từ lâu rồi, họ sẽ không dễ dàng họp nhau lại như vậy đâu”. Ngày hôm sau đó thư ký của Lệ Thoái gọi điện cho cô nói về vấn đề muốn mua lại cổ phần của cô với giá cao, vẫn sẽ chu cấp cho cô và ông ngoại đầy đủ dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-dien-mat-roi/1106251/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.