Đến giờ nghỉ, tôi tắt máy tính, đi lên sân thượng. Sân thượng ở bên ngoài phòng kế toán, bình thường toàn cánh đàn ông lên đó hút thuốc, thỉnh thoảng sẽ thấy có người đang thổi khói, đầu lọc thuốc dưới sàn nhà đã chất thành đống, có chút đồ sộ. Tôi chán nản đi ra ngoài, tôi biết sẽ chẳng có nơi nào chào đón tôi. Ở những nơi khác thì bởi vì nữ giới tương đối nhiều, đối với khói thuốc của người khác phần nhiều là không ưa, nếu như tôi ngang nhiên ở trước mặt họ hút thuốc, tôi sẽ bị vô số những ánh mắt khinh bỉ đâm chết, mà trong đám đàn ông kia cũng sẽ không có phần của tôi, vậy nên nửa năm vừa qua, sự nghiện thuốc của tôi cũng đã giảm đi kha khá.
Lúc này, trên sân thượng vắng bóng người, chỉ còn một mình tôi, tôi dựa vào tường, muốn hút thuốc nhưng lại thiếu đi hứng thú.
Tôi nâng cằm ngẩng lên nhìn trời, cảm giác như trở về làm một cô bé 16 tuổi tràn đầy mộng mơ huyễn tưởng. Trời có mưa không nhỉ, tốt nhất thì hãy mưa như thác lũ, làm cho trời đất đều bị hạt mưa bao phủ, tôi sẽ giấu mình ở dưới mái hiên, dưới mái hiên giống như một tòa lâu đài, kiên cố, rất có cảm giác an toàn.
Bên cạnh có người tới gần, tôi quay đầu nhìn cô ấy, cô ấy cười với tôi khiến cho tôi đỏ mặt.
"Cô lén chạy ra ngoài như vậy, không sợ bị Sếp bắt được à?" Cô ấy tiến đến ghé sát mặt tôi, cười nói.
Khoảng cách gần như vậy, tôi có thể nhìn thấy rõ từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cung-di-tim-vui/1070711/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.