Chương này cũng 7000 chữ nhé :)
---
Buổi sáng, tôi phát hiện ra mình đang ôm một cơ thể mềm nhũn, cảm thấy có chút không thích ứng, thần trí tự do phiêu du ở bên ngoài, não còn đang loading thế này là thế nào, hồn phách đã bị Oa Oa tỉnh ngủ tóm trở về.
Oa Oa nói: "Dao Tử, ngày hôm nay cũng phải cố gắng lên nhé." Sau đó thì nở nụ cười tràn ngập sức sống.
"Ừ." Tôi gật đầu, đứng dậy mặc quần áo, thu dọn đồ đạc rồi cùng cô ấy đi ra ngoài.
Trên đường đi, tôi vừa ăn cơm nắm vừa nói với Oa Oa: "Oa Oa, tớ sẽ dọn ra ngoài ở với cậu, sau này chúng ta thuận tiện chăm sóc cho nhau, hơn nữa ở bên ngoài cũng tự do hơn, về sau muốn làm cái gì cũng thuận tiện."
Oa Oa hỏi: "Như vậy cũng được sao?"
Tôi trả lời: "Quan trọng nhất là có người chăm sóc cho cậu, thêm một người thì thêm một điểm thuận tiện, huống chi về sau, cậu phải làm sao bây giờ?"
Oa Oa cúi đầu xuống nói: "Mình biết về sau sẽ rất phiền phức, Dao Tử, sau này mình sẽ về nhà, mẹ mình sẽ chấp nhận thôi, mẹ thương mình như vậy, coi như là đánh mình mắng mình, dù tức giận thế nào cũng sẽ thông cảm cho mình. Mình sẽ không tái làm phiền cậu nữa."
"Không có chuyện đó! Vì bạn bè mà không tiếc đi mạng sống là phẩm chất mà một con người cần có. Tớ chính là một công dân ưu tú hợp cách, vậy nên phẩm chất cần phải tích lũy cho thật tốt." Tôi vỗ vỗ lồng ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cung-di-tim-vui/1070701/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.