Sau lần cãi nhau với An Nhi, Ngọc Lam đối với tình bạn này gần như nguội lạnh. Cô nhận ra điều mà bản thân cô cần hiện tại là gì. Suy cho cùng, cuộc sống của mỗi người đều khác nhau, không ai có quyền quyết định cuộc sống của ai cả.
Ngọc Lam đã dọn khỏi căn nhà trước đó và chuyển đến sống cùng Kiến Ninh ở căn hộ nhỏ gần với phòng tranh, nơi Kiến Ninh đang làm việc. Khoảng cách đi đến Spa có hơi xa hơn, nhưng bù lại mỗi ngày đều được ở bên cạnh Kiến Ninh, Ngọc Lam thấy hoàn toàn hài lòng.
"Em không chơi với hai người kia nữa à?" Kiến Ninh vừa vuốt tóc vừa giả vờ như tiện miệng hỏi.
Ngọc Lam chỉ ừ nhẹ, không biểu lộ gì khác.
"Làm như vậy là đúng."
Ngọc Lam ngẩng đầu nhìn, nghe anh nói tiếp: "Bạn bè chứ không phải mẹ, không cần việc gì cũng phải nghe theo. Tính tình em hiền lành, ở bên cạnh nghe họ mắng nhiếc bấy lâu, bây giờ khôn ra rồi."
"Anh nói vậy là sao?"
"Anh cảm thấy họ ăn hiếp em. Anh muốn tìm họ tính sổ."
"Anh muốn làm gì?"
"Đụng là trụng."
"Hai đứa nó đâu làm gì em nữa."
"Nếu họ còn gây khó dễ cho em chỉ vì em quen anh, anh sẽ không bỏ qua nữa đâu."
Ngọc Lam chậm lại ba giây mới đáp: "Tụi em lâu rồi không nói chuyện nữa."
Kiến Ninh tỏ vẻ hài lòng: "Đi, anh dẫn em đi chơi với bạn bè của anh."
Ngọc Lam đứng dậy, sửa soạn tóc tai, bâng khuâng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/3311130/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.