Minh Anh lắc đầu lùi lại mấy bước, đường phố giờ này vắng tanh, giữa đoạn ngã ba này chỉ còn lại hai người, sương đêm cũng bắt đầu buông xuống. Cô nhìn kỹ người trước mặt, hóa ra là người quen, ban đầu cô còn tưởng cô nhìn nhầm. Cớ gì buổi sáng vừa nhắc thì buổi tối lại gặp ngay cơ chứ, sống thế này thì cũng linh quá rồi còn gì.
Cô chần chừ một hồi mới lên tiếng phá vỡ sự gượng gạo của không khí nãy giờ:
"Tôi đưa anh đi bệnh viện nhé."
Hải Vinh không trả lời ngay mà nhìn cô, ánh mắt có chút xa lạ, lúc sau mới nói:
"Tôi tự đi cũng được."
Minh Anh hơi khó xử, gặp lại nhau trong tình cảnh này thì có hơi kỳ cục, cũng không tiện nhắc lại kỉ niệm xưa. Cô nàng cười trừ một cái rồi nói:
"Vẫn nên để tôi đưa anh đi. Sẵn tiện bồi thường luôn."
Hải Vinh cười bằng gương mặt đầy máu: "Không cần đâu. Tôi gọi người đến đón là được. Nếu em bận cứ đi trước đi."
Minh Anh ngẫm nghĩ một lát, quá tam ba bận, nói hai lần rồi không chịu thì thôi, cô cũng không phải là người biết kiên nhẫn. Vả lại ai mượn ban nãy anh ta không xuống xe từ sớm, rõ ràng là có ý tránh mặt, không muốn gặp cô đây mà. Đã thế thì kệ luôn đi, sống chết có số.
"Được, xin lỗi đã làm anh ra nông nỗi này." Cô nhặt chiếc giày cao gót lên mang vào chân đàng hoàng rồi đi lại chỗ xe mình, lục tìm trong túi xách một tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658292/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.