Công việc của An Nhi trước mắt vẫn chưa quen, cô quen chạy vặt đến phòng hành chính đóng dấu, photo, mà quên giao lại việc cho người khác. Khi lấy được giấy tờ từ chỗ giám đốc Nghĩa cô đã chạy ngay đến phòng hành chính như phản xạ không điều kiện, ngựa quen lối cũ.
Vừa bước vào phòng hành chính, không khí niềm nở trước kia không còn nữa, trái lại là mười mấy cặp mắt không thiện chí bắn thẳng về phía An Nhi, khiến cô dựng cả tóc gáy. Chỉ có Lý Phi là vẫn như ngày nào, chạy đến ủn mông cô: "Chịu lên núi rồi đó hả? Sao hả? Dạo này xuất sơn ngao du có gì vui?"
An Nhi bật cười, chuyền tập giấy tờ cho Lý Phi: "Không có gì vui mới leo lên núi lại nè."
Lý Phi cũng bật cười, nhận lấy xấp giấy rồi khoác vai cô, chưa kịp đáp lời đã bị chen lời thoại: "Còn tưởng là ai, hoá ra là trưởng phòng mới thăng chức."
Lời này nghe qua ý mỉa mai nực nồng. An Nhi cố tình làm lơ: "Phi, bà tu luyện đến đâu rồi?" Ý bảo dạo này phòng hành chính đang theo đuổi dự án mới, Lý Phi là người theo đuổi dự án này.
Một lần nữa Lý Phi bị cướp mất lời thoại: "Người ta nói tu ba trăm năm sẽ thành chính quả. Có người không cần tu cũng đắc đạo. Thế mới nói, thế gian vạn vật luân hồi, chuyện gì cũng có."
Lời này còn chói tai hơn ban nãy, An Nhi đã lường trước nên từ đầu cứ xem như không nghe.
An Nhi nhịn được nhưng Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658247/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.