Vừa mở cửa nhà, Hải Vinh chào đón cô bằng gương mặt thắc mắc: "Em mới chui ra từ lò nướng à?"
Minh Anh: "..."
Mắt thấy cô hầm hố đi vào, trên đầu nghi ngút khói, có khác gì chui từ lò nướng ra đâu, Hải Vinh không dám ngồi mà liền đứng dậy, tuyệt đối không dám châm dầu vào lửa, thôi thì bỏ chạy vậy:
"Anh đến giữ nhà giùm em. Giờ anh về nhé."
Minh Anh trợn mắt với anh: "..."
"Vậy... anh ở lại chắc không tốn không khí mấy đâu nhỉ?"
"..." Cô khoanh tay nhòm anh, xem xem anh đang làm cái trò khỉ gì.
Hải Vinh nhích chân từng bước đến bên cạnh cô, dùng ngón trỏ khều khều nhẹ vào má cô, nhận thấy không có nguy hiểm thì quen tay xoa đầu cô mấy cái, rón rén cười: "Hay là anh dắt em đi ăn khuya nha."
Cơ chế hoạt động hệ thống tiêu hóa của Minh Anh không được tự động, chính là đợi nhắc mới đói. Cô ậm ừ vắt túi xách lại lên vai, hướng ra cửa mà đi trước. Hải Vinh tủm tỉm cười đi theo sau, ít ra thì anh cũng biết ý để xoa dịu cơn thịnh nộ của cô.
"Theo gốc độ là một người anh trai, anh thấy Kiến Ninh là người thế nào?"
Vấn đề này có chút mơ hồ, Hải Vinh ngó chừng biểu cảm của cô, sau đó mới chậm rãi trả lời qua loa: "Thì thích gì làm nấy, không để tâm đến suy nghĩ của người xung quanh."
Cô gật gù, điểm này thì hợp với Ngọc Lam quá rồi còn gì.
Đợi mãi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658190/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.