Miền Nam không có mùa đông, nhưng cũng có mùa lạnh đến buốt giá con tim. Qua cái mùa mưa ì ầm ngập đường ướt lối thì đến mùa mưa lất phất lạnh da rát thịt.
Mới hôm qua còn thấy nóng nực, hôm nay vừa sáng ra đã tưởng đang ở Bắc cực, Minh Anh và An Nhi lười nhác đến không muốn chui ra khỏi chăn, dự định sẽ cắm rễ ở nhà chờ nhiệt độ tăng lên. Nhưng đời mấy ai được như ý đâu.
"Nhà hết lương thực rồi."
"Sao hôm qua không mua?"
"Tao hết tiền."
Minh Anh: "..."
Hiếm lắm mới được một ngày rảnh rỗi, còn vào dịp gió lạnh mùa mưa thế này bế quan trong phòng không khác gì tiên cảnh, vậy mà cũng bị hành vác xác đến siêu thị bật máy lạnh mười sáu độ, Minh Anh không còn gì phẫn nộ hơn.
"Tao đề nghị mày thi bằng lái ô tô."
"Đời nào sắm được chiếc ô tô đâu mà thi."
"Mày định để tao đón đưa mày cả đời đấy hả?"
"Ờ thì... chịu khó nhé!"
Minh Anh: "..."
Để làm bạn với An Nhi, Minh Anh đã dùng hết toàn bộ nội lực kiên nhẫn tu luyện được trong cuộc đời của mình rồi.
Minh Anh đẩy xe hàng đi sau, An Nhi ở phía trước lảo rảo qua mấy quầy hàng thực phẩm, dáng vẻ thành thạo lựa tới lựa lui vài món. Minh Anh nhìn sơ qua, thở dài nhắc nhở: "Cái đó mua về trưng thì được, ăn vào có mà rụng răng."
An Nhi trề môi bỏ xuống, lại vớ lên một trái bí đỏ, định bụng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658175/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.