Phòng hồi sức cũng có quy định của phòng hồi sức, không được vào quá hai người. Vì bệnh nhân cần được nghỉ ngơi sau phẫu thuật, tốt nhất chỉ cần một người chăm sóc, để tránh làm phiền sự thanh tịnh.
Sau khi nghe bác sĩ thông báo, Minh Anh và Ngọc Lam thảo luận với nhau một hồi xem ai sẽ là người may mắn đảm nhận trọng trách này. Kết quả chưa thảo luận xong thì cửa phòng đã khép lại một nửa, người đàn ông còn rất bình tĩnh mà nói:
"Có những việc phụ nữ các em khó mà làm được. Khi được chuyển đến phòng bệnh thì mọi người hãy đến cũng không muộn."
Sáu người còn lại mắt đối mắt, còn chưa kịp nhận định tình hình thì cửa phòng đã đóng lại, bọn họ bị bỏ rơi ở ngoài.
Minh Anh biết rằng người đàn ông này đang theo đuổi bạn cô, nhưng làm như vậy thì có hơi 'vô sỉ' nhỉ. Còn chưa đăng ký dự thi đã đoạt luôn giải quán quân, chả trách An Nhi cứ luôn sợ hãi dè chừng lão. Nếu đổi lại là cô, cô cũng xách dép chạy đi tám cây số chẳng quay đầu ấy chứ.
Ngọc Lam nhìn đông ngó tây một lượt thì vỗ vai Minh Anh: "Quên hỏi nữa, anh trai đó là ai vậy?" Từ khi cô đến nơi chỉ thấy anh ta ngồi lầm lì một góc, chẳng nói chẳng rằng, cô còn tưởng là người lạ.
"Tổng giám đốc Trường Phong của công ty An Nhi đang làm việc."
Ngọc Lam kê sát vào tai Minh Anh: "Là cái người đang theo đuổi nó ấy hả?"
Minh Anh gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658037/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.