Cô yêu thiên thần nhỏ của mình vô cùng, mặc dù nhìn bé chẳng giống cô tẹo nào làm cô có đôi chút chạnh lòng. Con trai cô y như bản sao của anh, như thể cô chỉ là kẻ mang thai hộ.
Tóc chồng cô màu vàng sáng hơi thiên sang màu bạch kim, tóc con cô màu vàng sậm ngả sang màu nâu nhưng vẫn không phải đen. Mắt anh màu xanh biển mắt bé màu nâu nhưng đều có 1 vòng sáng màu ở giữa con ngươi.
Tóc đen đâu rồi, mắt đen đâu rồi? Sao xưa kia cô được học trong giờ sinh vật, gene trội lấn át gene lặn và tóc đen, mắt đen là gene trội kia mà? Cứ cái đà này thì tương lai nhất định bố con anh sẽ lấn lướt cô cho xem.
Nói nhảm chút cho vui thôi chứ thực ra cô hạnh phúc lắm, giờ việc cô muốn làm chỉ là ngồi ôm con, ngắm con suốt ngày.
Quay về sống với nhau chung 1 mái nhà tuy nhiên cô vẫn giữ khoảng cách với anh. Viện ra đủ mọi cớ, cô không nằm ngủ cùng anh mà nằm trong phòng dành cho trẻ. Lắm lúc nghe cô nói lí do anh vừa bực vừa buồn cười nhưng đang trong công cuộc chinh phục cô lại từ đầu anh đành nhẫn nhịn.
Nói là nhịn tuy nhiên không có nghĩa anh để cô tự tung tự tác quá mức. Cô ngủ ở phòng em bé sao, tốt thôi, anh vác chăn vác gối sang cùng, tưởng thoát khỏi anh đơn giản thế ư.
Vợ anh bị bệnh nghiện con, khi nào cũng dính kè kè với bé, việc gì cũng muốn tự tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-thuoc-ve-nhau/3362118/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.