Anh đã ăn gì chưa, Gabriel?
Cô hỏi Gabriel, từ sáng đến giờ anh ta cứ chạy lăng xăng xung quanh cô. Hôm nay là 1 ngày cực kì bận rộn, khách sạn tổ chức tiệc sinh nhật cho 1 vị tai to mặt lớn và như thế đồng nghĩa với việc có rất nhiều kẻ có máu mặt sẽ xuất hiện.
Phải thật hoành tráng tuyệt đối không được để xảy ra sai sót, bất cứ nhân viên nào của khách sạn cũng hiểu rõ điều đó. Ngay đến cả ông chủ khách sạn, Gabriel Hubert cũng phải xắn tay áo lao vào lo công việc chung.
Thời gian này cô bận tối mắt tối mũi, công việc ngập đầu. Hết lo việc ở khách sạn lại đến xưởng làm nến. Trước đây anh cáng đáng 1 phần giúp cô hầu như cô chẳng phải ngó ngàng gì đến xưởng còn bây giờ mình cô ôm đồm tất cả cũng hơi vất vả.
Tuy nhiên, đấy là điều cô muốn. Có cái để làm, có thứ để nghĩ như vậy mới đẩy bật được suy nghĩ về anh trong đầu ra. Cô nhớ anh đến phát điên phát dại, mỗi ngày đều là 1 cuộc vật lộn.
Sáng sáng cô phải đấu tranh với bản thân cố ngăn mình lại để không lao tới nhà ga bắt tàu ra Ha Nội gặp anh. Đó thật sự là 1 ham muốn khó cưỡng mà có lẽ cô đã phải dùng tất cả nghị lực, căng mình ra chống chọi lại.
Lần này cô phải cảm ơn Gabriel, cái gã tưng tửng ấy hóa ra lại tinh tế phết. Anh ta biết được lúc nào cô buồn, lúc nào cô bị nỗi nhớ giày vò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-thuoc-ve-nhau/3362105/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.