Ngày hôm sau anh đến công ty nhưng đã hơn 8h30 mà vẫn chưa thấy cô đến,trong lòng có chút gì đó không yên nên liền gọi cho cô,nhưng dù gọi có bao nhiêu cuộc đi nữa thì vẫn nhận lại là những tiếng đổ chuông dài không ai nghe máy.
Tiếng chuông điện thoại bàn vang lên,cô lễ tân liền nhanh chóng chào hỏi.
\-Dạ chào tổng giám đốc.
\-Có chuyện gì?
Anh đáp lại lời chào dịu dàng kia bằng một chất giọng lạnh tanh xen lẫn có sự tức giận mất kiểm soát.Cô lễ tân giọng có vẻ run rẩy đáp lại
\-Dạ..dạ thưa sếp.Sếp có thư ạ!
\-Thư của ai!
\-Dạ tôi không biết,chỉ ghi "Gửi Tổng Giám Đốc"
\-Được rồi đem lên đây!
Cô lễ tân chạy nhanh bay vào thang máy lên văn phòng Tổng giám đốc Vương Bá Hy,vì cô sợ nếu có chút chậm trễ sẽ có thể làm hỏng việc của ông chủ đẹp trai khó tính này và công việc cũng bay theo cơn gió.
"Cốc,cốc"
\-Vào đi.
Cô lễ tân xoay nắm tay cửa bước vào,cả căn phòng đầy ánh sáng nhưng cô lại cảm thấy vô cùng lạnh lẽo khuôn mặt của tổng giám đốc như là tảng băng thế kia thì làm sao mà không lạnh cho được.
\-Dạ đây là thư của tổng giám đốc ạ.
\-Được ra ngoài đi.
Cô lễ tân đang đứng nhìn vẻ đẹp say đắm lòng người của anh mà ngẩn ngơ làm anh thấy khó chịu liền cau mày lại.
\-Có nghe không.Ra ngoài.
\-Dạ dạ.
Tiếng anh nói to như kéo lại thần trí của cô lễ tân,cô vội vàng dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-the-di-cung-nhau-khong/3055393/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.