Sau một màn giảng dạy thì cô cũng nhấc chân được ra khỏi phòng,không ngờ anh lại khó tính trong công việc đến vậy,đã chỉnh cô từ cách giao tiếp đơn giản nhất thì không biết khi giao việc mà làm sai thì sẽ ra sao,cô thật sự không dám nghĩ đến.
Ngoài việc lúc chiều thì anh chẳng gọi cô vào thêm lần nào nữa.Công việc của cô hiện tại là ngồi nghe điện thoại,sắp xếp lịch làm việc gặp gỡ đối tác cho tổng giám đốc rồi báo cáo lại cho anh.Hiện tại thì như vậy rồi tiếp tục làm quen mà xử lí một số việc quan trọng thay cho Tổng giám đốc.
Gần giờ tan tầm cô vào phòng anh để báo cáo công việc rồi ra về,cô thở phào nhẹ nhõm khi bước ra khỏi phòng,cũng may cho cô lần này anh không chỉnh gì thêm.Từ nay về sau cô sẽ cẩn thận hơn không để cho Vương Bá Hy cảm thấy không vừa mắt về cô.
Lê bước chân ra đến trạm xe buýt cô ngồi tựa đầu vào đó đợi xe buýt vừa nghĩ đến khuôn mặt anh,giá như cô có thể quên anh một cách dễ dàng như anh quên cô thì tốt biết mấy,suốt một năm như một cái đuôi bám theo anh nhưng tự hỏi có khi nào anh động lòng với cô một chút không.Cô tự trả lời chắc chắn là không vì nếu như có thì chí ít anh cũng đã nhớ ra cô là ai.Còn người thương cô thì cô lại từ chối,đẩy người ta đi xa.Có phải cô đang tự tay đẩy tình yêu ra xa mình không?
Thẫn thờ ngồi suy nghĩ cô không biết phía xa đang có một chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-the-di-cung-nhau-khong/3055362/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.