Sáng hôm sau anh ta mở mắt thì thấy cô ngồi trên ghế trên trán anh vẫn còn dính chiếc khăn,nghe tiếng động cô cũng mở mắt,cô đặt tay lên trán anh rồi nói.
\-Hết sốt rồi đó,anh có phải tên ngốc không vậy?Thấy tôi không đến thì về đi tại sao không quý trọng sức khỏe như vậy.!
Mặc cho cô nói gì đi nữa anh ta cũng chỉ ngồi im nhìn cô chờ cho cô nói xong thì anh ta chỉ nói một câu.
\-Em nói xong chưa,xong rồi thì về đi.Cảm ơn em đã chăm sóc anh!
Nói xong anh ta liền đứng lên kéo tay cô ra cửa rồi đóng cửa lại,anh ta là đang đuổi cô về.Có lẽ từ hôm qua anh ta đã khác,không còn muốn bám theo cô,không còn muốn quan tâm chú ý đến cô nữa rồi.Cô cảm thấy có chút khó chịu trong người nhưng cũng chỉ cúi đầu khuôn mặt đượm buồn đứng trước cánh cửa nhà anh ta nói.
\-Xin lỗi anh Bùi Chí Vĩnh.Cảm ơn anh vì thời gian qua đã quan tâm giúp đỡ em.Chúc anh luôn sống tốt.
Trong nhà vẫn không có động tĩnh gì,cô quay gót bước đi nhưng vừa ra đến cổng thì cô nghe tiếng bước chân chạy dồn dập về phía sau lưng mình,cô quay lại liền bị một thân thể to lớn ôm lấy.Cô cố gắng đẩy ra nhưng thân thể kia càng ôm chặt hơn.Anh ta vuốt mái tóc cô rồi không kìm được nước mắt.
\-Tường Vy,tại sao vậy? tại sao anh làm nhiều việc như vậy em vẫn không chú ý đến anh.Em có biết anh yêu em nhiều lắn không?Nhưng mà tại sao em vẫn thờ ơ phủ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-the-di-cung-nhau-khong/3055348/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.