Thôi được ông anh này đã muốn chăm sóc thì cô để cho chăm sóc vậy.Cô đã ở viện 1 tuần hơn rồi theo lịch thì chỉ tuần vỏn vẹn một tuần nữa thì sẽ phải thi học kì rồi,không biết có kịp ra viện để ôn thi không?Cô cười khổ nghĩ trong đầu chả nhẽ phải học lại một năm lớp 10 nữa sao!Oh my god!Không thể học lại một năm chắc cô chết tại chỗ mất,đối với chuyện học hành cô đã rất cố gắng khó khăn lắm mới được vượt qua các bài kiểm tra lằng nhằng kia bây giờ mà học lại thì...chết mết thôi.Cô liền gọi anh ba của cô lại.
\-Anh ba ơi!
\-Anh đây sao em gái.
Anh cô vừa ra ngồi gọi điện thoại với ai đó nghe cô gọi thì liền tạm biệt người kia rồi đi vào.
\-Anh đưa em đến chỗ bác sĩ đi em có việc muốn hỏi?
\-Chuyện gì vậy?
\-Đến đó rồi sẽ biết.
Anh ba cô dẫn cô đi bộ đến chỗ bác sĩ điều trị cho cô.Vừa thấy cô bác sĩ trẻ ấy liền nở một nụ cười rạng rỡ.
\-Chào cô bé!Em đến đây có chuyện gì vậy?
\-Dạ em muốn hỏi bác sĩ là xương em đã đi lại ổn rồi đúng không.
\-Ừm.
\-Vậy em đi học lại đường rồi chứ?
\-Không được.
Bác sĩ chưa kịp nói anh ba cô đã chen mồm vào trước.Câu nói,ánh mắt vô cùng kiên định.
\-Em còn chưa khỏe không được đi học lại,không có anh rồi ai chăm em,rồi nhỡ bị gì thì sao.
\-Anh im lặng nghe bác sĩ nói trước đã.Anh là luật sư mà chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-the-di-cung-nhau-khong/3055312/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.