Vì bạn mình khó chịu nên cuối cùng, Mạnh Nhân Nhân quyết định sẽ không tỏ tình nữa.
Mạnh Nhân Nhân quyết định cô sẽ thất tình cùng với Việt Phong. Dù sao thì phải trải qua cảm xúc giống nhau thì mới thấu hiểu nỗi khổ của nhau được.
Có như vậy thì mới không phụ lòng tình bạn vượt qua mọi biên giới của hai người chứ!
Vì thất tình nên Mạnh Nhân Nhân càng có lý do để quấn lấy Việt Phong hơn, lại còn tỏ vẻ trùng hợp gặp nhau nữa chứ.
“Anh Việt Phong, em thảm quá đi mất, em cũng thất tình rồi!” Mạnh Nhân Nhân lăn lộn trên giường Việt Phong, sống chết cũng không chịu về phòng mình ngủ.
Không hiểu sao Mạnh Nhân Nhân lại cảm thấy rất vui khi được ngủ chung với Việt Phong, hai người nằm trên giường nghe tiếng gió rít gào ngoài cửa sổ, trong phòng vang tiếng đồng hồ trôi tích tắc, ngửi thấy hương cỏ tranh thuộc về riêng mình Việt Phong, thỉnh thoảng hai người lại tán ngẫu với nhau một chút. Chỉ vậy thôi cũng đủ cho tim cô nở hoa rồi, sâu thẳm trong lòng như có một dòng suối ấm áp róc rách chảy qua, thời gian cũng như đang ngừng lại trong khắc dịu dàng này.
Mạnh Nhân Nhân cho rằng ấy là vì tình bạn của hai người vô cùng sâu sắc, người bình thường có thể so được với tình bạn giữa hai người khác giới như cô và Việt Phong sao?
Việt Phong kéo cô lên, dúi cô nằm bên cạnh: “Muốn ngủ ở đây cũng được nhưng em phải đàng hoàng một chút.”
Sao Mạnh Nhân Nhân lại biết điều thế được, lập tức chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-chi-la-ban/1796863/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.