Cuối cùng anh và cô cũng làm đám cưới.
Cô vốn không thích phô trương, nên cuối cùng cũng thỏa thuận được chỉ tổ chức một buổi tiệc nhỏ, mời vài người bạn thân nhất đến.
Trong buổi tiệc đó Triệt Hàn nhẹ nhàng nắm tay Gia Hân, anh nguyện trói buộc cả đời mình bên cô. Người mà anh mất bao năm mới thuộc về anh, cuối cùng anh cũng có cô trọn đời rồi.
Mà hiện tại, cô không còn thờ ơ với anh nữa, cô yêu anh. Anh nhận ra cô cũng như một người con gái bình thường, có giận hờn, có nhõng nhẽo, có trêu đùa. Không phải là cô gái chỉ có một biểu cảm như trước nữa. Càng không phải người con gái nhàn nhạt với cách hành xử khác với những cô gái anh từng gặp trước đây. Cô không còn cách biệt với anh nữa.
Ngày anh và cô chính thức công bố lời thề hẹn của mình với mọi người, anh cảm thấy, sống cùng một Gia Hân bình thường thế này cũng không tệ.
Những lúc hai người không phải đi làm, đều là ở cùng nhau một chỗ. Cô nấu vài món mới cho anh, tay nghề cô ngày càng khá nha. Anh được cô nuôi tới béo hồng. Anh luôn đùa cô thế. Những lúc đó Gia Hân cười ngọt ngào rồi khẽ chui vào vòng tay anh, như một chú mèo nhỏ lười biếng.
Anh gọi cô là mèo nhỏ, vì cô rất thích ngủ trong vòng tay anh. Như thiếu hơi ấm của anh, cô sẽ không còn ngủ yên bình như vậy nữa.
Mẹ cô cũng đẩy được những tế bào ung thư cuối cùng trong cơ thể ra ngoài. Ơn trời, anh sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-nhe/67721/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.