Nói xong, anh ta xoay người đi thẳng ra khỏi phòng ngủ của cô.
Cách nhau một cánh cửa, mỗi người mang một tâm trạng.
Thanh Hoa giống như một con búp bê bị ném sang một bên, thẩn thờ nhìn những vết đỏ trên tay chân mình. Cảm xúc lúc này của cô đúng là hỗn loạn khó tả, cứ như bị treo ngược lên vậy.
Mặc Vũ đứng dựa vào tường bên cửa phòng, hai tay chà lên mặt lấy lại tỉnh táo. Từ trước đến giờ anh ta chưa bao giờ có hành động cưỡng ép phụ nữ, càng không có chuyện không kiểm soát được ham muốn của mình, nhưng vừa rồi chỉ mới đụng vào Thanh Hoa một chút mà anh ta đã mất khống chế, suýt nữa đi quá giới hạn của chính mình và của hai người rồi.
- ---------------------------------
Những hành động gần đây của Mặc Vũ hình như đã làm cho Thanh Hoa càng lúc càng cố tình né tránh anh ta. Bây giờ đến cả trả lời điện thoại cô cũng không muốn nữa. Cô đã tự nhốt mình trong phòng như vậy suốt mấy ngày liền rồi, cũng chẳng ăn uống gì. Mà ngày mai là ngày ký hợp đồng giữa Hàn thị và AM, cô chẳng còn tâm tư gì để làm việc nữa.
- Chị Phi Nhi, em không muốn đến Hàn thị nữa đâu, cũng không muốn ở Thượng Hải nữa. Em muốn về Mỹ!
Thanh Hoa ngồi trên chiếc ghế tròn, hai chân co lại trước ngực, tay ôm một chiếc gối, chán nản nói với Phi Nhi.
Sau khi sắp xếp thời gian Mạc Phi Nhi cũng đã có thể đến thăm cô trợ lý này của mình. Cũng vừa đúng lúc nghe báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-mot-lan-nua-em-nhe/1004891/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.