Khuôn mặt cô trắng bệch, từng ngón tay run rẩy:
- Xin lỗi, tôi vào nhầm phòng.
Nói rồi cô đóng sầm cửa lại, lao ngay ra ngoài.
- Chị, chị có sao không? – Thư ký Trương Thấy bộ dạng hốt hoảng của cô thì ái ngại kéo cô lại. Tất cả những gì cô đoán đều đúng.
- Không, tôi không sao… Hức… tôi xin lỗi. Tôi hơi mệt.- Phi Nhi cúi gằm mặt, cô gỡ tay thư ký Trương ra khỏi mình rồi loạng choạng lao về phía trước.
Phi Nhi không đi thang máy mà chọn ra chỗ cầu thang ngồi. Dù gì cô cũng từng là thư ký ở đây cô không muốn mọi người chỉ trỏ mình. Nước mắt không hẹn mà rủ nhau chạy dài trên mặt. Phi Nhi không biết mình sao nữa. Chỉ là chỗ này của cô. Đau. Rất đau. Vô cùng đau. Đây chẳng phải là kết cục mày mong muốn sao. Tốt rồi, anh ấy không theo mày nữa, anh ấy về với Uyển Nhi, bây giờ anh ấy cũng nhìn mày bằng ánh mắt xa lạ rồi. Đáng lẽ mày phải vui vẻ mới đúng chứ, tại sao lại thế này. Phi Nhi lẳng lặng ngồi đó, khóc cho đến khi nước mắt đã khô cạn mới lững thững bước ra.
Tuấn Thiên đang chăm chú xem tài liệu thì bị một vòng tay từ đằng sau bịt mắt lại, một giọng nói nũng nịu vang lên: “ Đoán xem là ai nào?” Uyển Nhi cố tình ăn mặc thật khêu gợi đến gặp anh, hôm nay Phi Nhi sẽ đến, tôi sẽ cho cô biết không một ai có thể động vào đồ của Bạch Uyển Nhi này. Vụ tai nạn ô tô đã làm thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-mot-lan-nua-em-nhe/1004838/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.