- An An, đứng nghiêm. Không nói chuyện…
- An An, con không tập trung thì mẹ sẽ cho con đứng suốt đêm.
- An An ai cho con xem ti vi, úp mặt vào tường cho mẹ?
Mạc Phi Nhi cuối cùng cũng hài lòng bê thức ăn ra bàn. Gà rán, canh bò hầm dưa, mực xào thập cẩm, thịt quay- toàn món An An thích
- Mẹ, mẹ… con đứng thế này lâu lắm rồi ấy, lại còn đói nữa- mùi thơm làm cho cậu xiêu lòng, sao hôm nay mẹ nấu nhiều món ngon quá vậy.
- Trẻ nhỏ đang tuổi ăn tuổi lớn, để bỏ bữa không tốt- cuối cùng Hàn Tuấn Thiên cũng phải lên tiếng.
- Đúng rồi, đúng rồi con còn nhỏ nếu bỏ bữa sẽ bị ốm, ngã bệnh… không tốt- An An nhanh chóng phụ họa thêm bằng mấy động tác kiểu chóng mặt, chân lảo đảo sắp ngã.
- Con đứng im, không ăn không uống gì hết.Ngoan ngoãn đứng tiếp đi.- Phi Nhi tập trung sắp bát đũa. Cô đâu có vô tâm vậy, thực ra cô đã để phần cho nó trong nồi rồi, đợi tí ăn xong cô sẽ dọn lên, An An còn nhỏ bắt nhịn sợ rằng không tốt cho sức khỏe.
- Mẹ… chú Tuấn Thiên…- lần này thì thằng bé khóc rồi, giọng đầy ấm ức.
- Phi Nhi, cô không cho An An ăn tôi cũng không ăn, tôi không ăn thì không đọc kế hoạch gì hết- nhìn thấy nước mắt của thằng bé, anh lại đâm nổi giận, sao cô lại tàn nhẫn như vậy chứ? Nói rồi chạy lại lau nước mắt cho An An ôm vào lòng.
- Thôi được rồi. An An không phải diễn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-mot-lan-nua-em-nhe/1004821/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.