- Mình xin lỗi, chuyện đó mình cũng không biết.- nói rồi Bạch Tuấn Phi nhanh chóng cúp máy.
Ngày hôm ấy, Hàn Tuấn Thiên đi khắp các sân bay, mắt dáo dác tìm kiếm. Bỗng nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, anh mừng rỡ chạy đến nhưng rồi lại thất vọng, anh nhận nhầm người. Tuấn Thiên mệt mỏi về căn hộ, ngồi thụp xuống ghế sopha. Phi Nhi, em đang ở đâu? Anh đau khổ vò tóc, tại sao lại bất cẩn như vậy, tại sao anh lại ngủ quên để cô rời đi mà không hề hay biết. Mắt Hàn Tuấn Thiên nhìn chăm chăm vào chân mình, lúc tỉnh dậy anh vội tìm cô nên không để ý, vết thương ở chân đã được băng bó lại, là cô làm sao? Khẽ nhướng môi cười khổ, Phi Nhi vẫn còn lo lắng cho anh như vậy sao? Chắc chắn chuyện này còn có uẩn khúc... Mạc Phi Nhi, anh nhất định sẽ tìm ra em.
Điện thoại Hàn Tuấn Thiên reo lên, là số của Thanh Hân, đúng lúc anh muốn gọi cho cô ấy, anh nhanh chóng nhấc máy.
- Tuấn Thiên. Là tôi, Thanh Hân đây. Thủ tục li hôn em gái tôi nhờ tôi xử lí, giấy nó cũng đã kí rồi, ngày mai sẽ gửi đến cho anh. Anh cũng nhanh kí đi.- Thanh Hân giọng lạnh lùng. Cô vẫn nhớ cái cảm giác đầu tiên khi nhìn thấy em mình. Mới mấy ngày sao trông con bé nhếch nhác đến thế. Khi nhận cuộc gọi cô vẫn cứ ngỡ là nó đi du lịch như lời Tuấn Phi kể, thì ra không phải, nó vẫn ở Trung Quốc, chưa từng rời đi đâu hết. Đôi mắt con bé đỏ mọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-mot-lan-nua-em-nhe/1004813/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.