Phòng pha trà của Tổng giám đốc vẫn vậy. Mạc Phi Nhi thậm chí còn tìm thấy mấy hộp bánh hết đát của mình trong tủ lạnh. Không phải chứ, thư ký Trương chưa từng động vào chiếc tủ lạnh này sao. Cô tiếc nuối vứt chỗ bánh quá đát vào thùng rác. Vốn buồn mồm cô định tìm thứ gì ngon ngon bỏ miệng. Nhìn thấy mấy hộp bánh ấy cô đã vui sướng biết bao còn cảm thấy mình may mắn vì tất cả chỗ bánh đó đều là loại cô thích nhất. Nhưng đến khi trông hạn của mấy gói bánh, cô mới nhận ra đây là đồ của mình. Đồ ăn không có nên cô đành tìm cho mình chút đồ uống.
Đang nhâm nhi một cốc nước hoa quả thì thư ký Trương bước vào. Trước khi vào trong này cô đã dặn thư ký đừng báo với anh cô đến đây và khi nào anh xong việc thì báo với cô nên nhìn thấy thư ký Giang, cô vui vẻ tiến lại gần:
“Thư ký Trương, anh ấy xong việc rồi à?”
Thư ký Trương ái ngại nhìn Mạc Phi Nhi. Chẳng hiểu vì sao ngay từ lần gặp đầu tiên cô đã rất có thiện cảm với Hàn phu nhân. Cô rất cởi mở và hòa đồng không kênh kiệu hay hách dịch như những phu nhân khác. Cô cũng rất xinh đẹp. Làn da trắng hồng, đôi mắt sáng lấp lánh và đôi môi luôn nở nụ cười. Phải công nhận cả vẻ đẹp và tính cách của Mạc Phi Nhi khiến người khác phải dừng mắt chú ý. Chỉ có người phụ nữ như vậy mới phù hợp với Hàn tổng - thư ký Trương khẽ cảm thán trong lòng.
“Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-mot-lan-nua-em-nhe/1004793/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.