Cả chị, anh rể và Vũ Mặc Luân cũng không nhắc đến Hàn Tuấn Thiên, chỉ vui vẻ trò chuyện với cô về đứa nhỏ. Hôm cô ra viện thì Bạch Thiên Như cũng đến, khóc lóc bù lu bù loa. Tiểu Như trách cô không nói cho cô ấy biết, trách cô là bạn thân mà cái gì cũng giấu rồi còn tự nhận mình là dì nhỏ âu yếm vỗ về bụng cô. Lúc thấy Bạch Thiên Như ở trong viện, Mạc Phi Nhi đưa mắt ra cảnh cáo Vũ Mặc Luân thấy anh làm bộ dạng đau khổ đầu hàng số phận cô mới tha cho anh. Chắc anh cũng bị Tiểu Như làm phiền không ít rồi.
“Mạc Phi Nhi cậu tính thế nào?” Cuối cùng Bạch Thiên Như cũng đủ dũng khí quay sang nghiêm túc hỏi Mạc Phi Nhi.
Bây giờ cái vấn đế này với cô cũng đỡ nặng nề hơn. Sau hai ngày nằm viện, cô cũng đã thông suốt, việc gì rồi cũng phải đối mặt không thể trốn tránh mãi được. Hít sâu một hơi, cô mới nhẹ nhàng nói:
“Mình sẽ nghỉ việc. Sau đó tạm thời ra nước ngoài một chuyến. Lúc nào tiểu bảo cứng cáp mình sẽ dắt nó về chơi với ông bà…”
Câu hỏi của Bachh Thiên Như cũng là nghi vấn của tất cả những người trong xe. Sau khi nghe đáp án của cô, bầu không khí lại quay về trầm mặc. Mạc Phi Nhi nhìn bộ dạng của mọi người xung quanh rồi gượng cười. Đây là những người quan tâm và yêu thương cô, cô không thể để chuyện của mình làm liên lụy đến họ, cũng không để họ vì chuyện của mình phải phiền lòng. Câu chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-bat-dau-lai-mot-lan-nua-em-nhe/1004765/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.