Mặc dù Tiêu Hàn đã không còn quá lạnh lùng và ưu tư như trước kia nữa, vừa có cơ hội liền trở về nhà làm loạn một trận khiến Tiêu Khải và Lâm Nguyệt cười không được mà khóc cũng không xong, thế nhưng Tô Bình vẫn cảm thấy lo lắng. Cô lo Tiêu Hàn ở nhà Minh Hy không thật sự thoải mái như vẻ bề ngoài, lo mỗi lần thấy cậu ngồi ngây ngốc hay thở dài. Chọn ra một ngày nắng mai ngập tràn trong vô số ngày nhật quang ấm áp, Tô Bình kéo Duy Kiên lên sân thượng hỏi hắn rốt cuộc ở nhà Minh Hy có gì khiến Tiêu Hàn khó chịu không vui hay không. Duy Kiên gật đầu một cái, nói:
"Nếu như người Hàn thích không phải là Minh Hy thì em ấy đã không cần phải khổ sở như thế này."
Ngừng lại một chút suy nghĩ xem nên bắt đầu từ đâu, sau đó hắn chậm rãi kể. Tuần trước Duy Kiên và Tiêu Hàn đi học về, vừa bước vào nhà liền được chứng kiến một màn thân mật ôm ấp của hai người kia, không biết đã xảy ra chuyện gì mà lúc ấy đôi mắt Kỳ Nhiên lại ướt đẫm lệ. Nghe thấy tiếng động, Minh Hy chậm rãi buông Kỳ Nhiên ra, dùng loại ánh mắt chứa đựng cảm xúc phức tạp đến mức Duy Kiên không thể hiểu nổi nhìn về phía Tiêu Hàn. Còn Kỳ Nhiên thì nhẹ nhàng gạt nước mắt, tươi cười nói hôm nay cô sẽ chuẩn bị bữa trưa, trước khi rời đi còn không quên kiễng chân hôn lên má Minh Hy một cái. Tiêu Hàn không có phản ứng gì khác lạ khi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-song-cung-my-nam/2608983/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.