Đầu tháng 11 đã trời bắt đầu trở lạnh.
Dường như năm nay mùa đông đến sớm hơn thì phải?
Hạ An vốn không chịu được thời tiết lạnh. Có thể là do cơ địa của cô yếu hơn người bình thường nên hễ trời lạnh một chút thì sẽ bị bệnh ngay, không sổ mũi thì cũng nghẹt mũi à.
Bởi thế cô luôn phải giữ ấm cho cơ thể mình thật tốt để tránh bị bệnh.
Vừa mới thấy trời nổi gió bấc là lật đật chạy đi mua áo ấm để giành cho mua đông sắp tới.
Thật ra, Hạ An cũng chẳng biết mua áo ở đâu nữa nên đành đi ra chợ tìm thử xem.
Cái chợ đó ở sát gần nhà luôn chỉ đi có vài bước là tới.
Chợ rất nhỏ, Hạ An cũng không biết nó tên gì nữa, đó chỉ là một bãi đất trống người ta tụ họp lại bày bán hàng hóa thôi.
Người dân dưới quê có một thói quen hễ mà trong nhà có cái gì dư ra thì lại không nỡ bỏ sợ tội nên đem đi bán.
Nếu như trong nhà có trồng một cây mít, đến mùa mít chín, một trái thì có thể để trong nhà cho bọn trẻ ăn vài ba trái thì đem đi biếu hàng xóm.
Nhưng lỡ như năm ấy được mùa nên cây mít ra say quả, quả vừa to tròn lại vừa thơm ngon thì chọn những trái ngon nhất đem đi bán, vừa là một cách kiếm thêm thu nhập cho gia đình, cũng vừa là một cách hiệu quả để giải quyết vấn đề nan giải về việc mít ở nhà nhiều quá chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3371028/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.