Sáu giờ sáng, Duy Khải và Hạ An chuẩn bị đi đến trường.
Hạ An nhìn vào trong gương, cái trán của cô từ hôm qua đến giờ mà vẫn còn sưng, nhìn qua Duy Khải thì cũng chẳng thua kém cô là bao.
Duy Khải đi ra khỏi nhà trước. Hạ An khóa cửa lại cẩn thận xong cũng vội đuổi theo phía sau anh.
Cô đi lẽo đẽo ở sau lưng Duy Khải, không dám vọt lên trước cũng chẳng dám đi kế bên anh.
"Duy Khải, cậu đã hết giận chưa?" Hạ An hỏi khẽ.
"Còn giận." Anh nói.
Hạ An liền khẩn trương hỏi: "Vậy chừng nào cậu mới hết giận?"
"..."
Duy Khải im lặng không trả lời cô.
Có ai đời người ta đang giận mà không chịu dỗ còn hỏi chừng nào hết giận nữa, kiểu này là còn giận dài dài cho coi.
Cả đoạn đường đến trường không khí giữa hai người vô cùng yên tĩnh, không ai nói với ai một câu nào cả.
Hạ An vào lớp ngồi của mình, sau đó lấy tập địa ra ôn lại bài một chút để một hồi nữa vào tiết cô địa gọi trả bài. Mặc dù biết là chút nữa sẽ có vài người đã học bài, xung phong lên trả bài địa nhưng không hiểu sao Hạ An vẫn cảm thấy rất sợ nên phải học cho chắc.
Lỡ như bữa nay cô địa đổi tính không thích gọi mấy người giơ tay lên trả bài nữa thì sao?
Gia Bảo cũng vừa đến lớp, nhìn thấy Hạ An đang học bài liền hỏi: "Bài tập hôm qua cậu làm được chưa?"
Hạ An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3355966/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.