Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, vèo vèo một cái đã là tháng tám rồi.
Sắp vào lớp 9, Hạ An vô cùng lo lắng vì đây là năm cuối cấp kiến thức chắc chắn sẽ nặng hơn, chẳng những vậy còn không được rảnh rang là mấy do phải chuẩn bị thi vào lớp 10 nữa.
Đây là khoảng thời gian vô cùng quan trọng, Hạ An không thể lơ là việc học của mình được.
Bữa nay, Hạ An lấy sách vở của chương trình lớp 9 ra ngồi trong phòng tự mình học trước ở nhà.
Mấy môn như văn, sử, địa Hạ An rất tự tin vào kiến thức của mình, hầu như với mấy môn này Hạ An đều học ở mức khá tốt, nhưng còn toán, lý, hóa thì cô đành chịu thua, thật sự chúng là một thứ gì đó vô cùng ám ảnh với cô.
Duy Khải bước vào phòng, nghiêng đầu qua vách lén dòm Hạ An thì thấy cô đang cầm quyển sách giáo khoa toán mà mặt ủ mày chau, vò đầu bứt tóc.
Duy Khải không nịnh được mà hỏi: "Cậu bị cái gì vậy?"
Hạ An chống tay lên cằm, ảo não: "Bài này khó quá tôi không biết làm!"
Duy Khải nhìn Hạ An buồn rầu như vậy thì cũng thương xót.
Anh không phải là kiểu người không có lương tâm. Không lẽ nhìn thấy Hạ An như vậy mà không ra tay giúp cô.
Duy Khải hăng hái vươn tay ra cầm lấy cuốn sách giáo khoa toán của Hạ An: "Để tôi giúp cậu!"
Hạ An vội giật lại cuốn sách từ trong tay Duy Khải: "Cậu thì giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3343430/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.