Tạm gác lại những điều còn hối tiếc ở kì một, Hạ An bước vào học kì hai, với tinh thần quyết tâm rất cao.
Mỗi ngày đi học về cô đều chăm chỉ học bài, làm bài tập. Duy Khải thì chẳng có thay đổi gì , vẫn y hệt như học kì một.
Cuối tuần này là tròn một năm ngày mất của mẹ Duy Khải.
Từ sáng sớm, cả gia đình đã chuẩn bị trái cây và hoa đi ra viếng mộ mẹ của anh.
Mọi người đến nhổ cỏ dại mọc um tùm trên mộ, sau đó bày biện trái cây trước mộ, cắm hoa cúc vào bình, thắp nhan.
Ở được một lúc thì dượng Hải và mẹ cô phải về trông cửa tiệm. Thu nhập chính của gia đình vào lúc này đều là nhờ vào cửa tiệm đó, cho nên hai người họ không thể nghỉ bán được.
Bây giờ , chỉ còn lại Duy Khải và Hạ An ở nghĩa trang, không khí buổi sáng có hơi se se lạnh, ẩm ướt do sương đêm còn đọng lại.
Duy Khải vẫn không muốn rời đi, anh ngồi xuống cạnh mộ của mẹ mình. Nhìn bóng lưng cô đơn của anh , không hiểu sao lúc này Hạ An cảm thấy trong ngực mình có chút khó chịu, có chút nhói đau.
Cô không chọn cách rời đi mà thay vào đó lại im lặng ngồi xuống kế bên anh.
Duy Khải thấy Hạ An ngồi xuống , anh khẽ nhìn qua chứ không ngăn cản cô.
10 phút.
Rồi 20 phút sau.
Bầu không khí vẫn yên lặng như thế , chẳng ai nói với ai một tiếng vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3314716/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.