Buổi chiều, Duy Khải láy xe đến công ty đón Hạ An tan làm.
Vừa về đến nhà, Hạ An đã được ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng.
Cô xoay qua hỏi:" Anh nấu cơm rồi à? "
Duy Khải gật đầu:" Ừm, hôm nay rảnh không đi làm nên ở nhà nấu cơm đợi em về. "
Nhìn cái bộ dạng thật không ai ngờ được là khoảng mấy tiếng trước anh ta vừa mới hung hăng đánh người.
Hạ An mỉm cười, đi lại hôn lên má anh một cái xem như khen thưởng cho anh:" Thật đảm đang! " Đúng vậy, cô thấy giống như một người chồng đảm đang rất biết cách chăm lo cho gia đình.
Duy Khải vòng tay qua eo nhỏ của cô, ôm lấy cô vào lòng mà đòi hỏi thêm:" Anh đảm đang như thế mà chỉ được hôn có một cái thôi sao? "
Xem kìa, anh ta chỉ mới làm được có chút việc mà đã đòi hỏi rồi.
Hạ An hơi nhón chân lên nói nhỏ vào tai anh với giọng đầy ẩn ý:" Để tối chút nữa sẽ thưởng cho anh. "
Cái gì phải để tối mới thưởng được?
Duy Khải suy nghĩ một hồi mà cảm thấy cả người đã nóng rang lên, không thể che giấu nổi nụ cười trên môi của mình.
Tạm gác lại chuyện phần thưởng qua một bên, hai người vào nhà bếp ăn cơm.
Trong lúc đang ăn, Hạ An có hỏi:" Anh định nghỉ làm ở công ty thật à? "
Duy Khải gật đầu, sau đó nói:" Qua chuyện này, anh cảm thấy không thích đi làm công, bị người ta chèn ép,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3510375/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.