Ngày hôm sau.
Mới sáng sớm mà điện thoại Duy Khải đã reo lên inh ỏi.
Có người đang ôm người đẹp mềm mềm, thơm thơm ngủ ngon mà, làm sao muốn rời giường được. Ngay cả quơ tay qua xem điện thoại coi ai gọi tới mà anh ta còn lười nữa.
Với lại mấy ngày nay chạy đôn chạy đáo khắp nơi đi tìm nhà đầu tư nên anh ngủ không được nhiều, bây giờ có cơ hội nên muốn ngủ bù.
Hạ An nằm bên cạnh nghe được tiếng chuông điện thoại thì biết là của Duy Khải.
Cô huých khủy tay vào bụng anh, bảo anh dậy nghe máy đi, đừng lười biếng nữa, từ nãy đến giờ nó reo như thế được mười mấy phút rồi.
Duy Khải rất nghe lời cô, sợ chọc cô giận thì không cho anh ôm ngủ nữa, cho nên dù không muốn nhưng cũng ráng quơ tay cầm lấy điện thoại lên, lười biếng nói:" Alo "
Đăng Khoa vội vàng nói:" Tới công ty nhanh đi! "
Duy Khải không giải thích gì nhiều chỉ nói ba chữ:" Nghỉ việc rồi. "
Anh đã nói ở trước mặt chủ tịch là, nếu nội trong ba ngày không tìm được nhà đầu tư thì sẽ nộp đơn xin nghỉ việc mà.
Duy Khải đã nói là làm, anh nghỉ rồi.
Đăng Khoa nghe xong thì than trời:" Nghỉ cái gì? Ông Delvin Vũ, từ sáng đến giờ ngồi ở công ty muốn bàn chuyện về dự án Việt Á. Mày tới công ty lẹ lẹ đi! "
Duy Khải nghe tên cái tên kia liền bất giác xoay qua nhìn Hạ An, sau đó nói nhỏ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3509177/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.