Đã một ngày trôi qua, nhưng Duy Khải vẫn chưa tìm được nhà đầu tư mới cho dự án bệnh viện Việt Á.
Tình hình thật sự không được khả quan cho lắm, dường như là không có ai muốn đầu tư vào dự án này, mặc dù đây là một dự án có tiềm năng khá lớn.
Duy Khải sợ rằng việc mà nhà đầu tư không chịu hợp tác với anh là do tên Khanh đã giở trò trong đó.
Hạ An biết dạo gần đây Duy Khải rất bận nên cũng không làm phiền anh mà tự bắt xe đi về.
Cô ở nhà nấu sẵn cơm canh, sau đó cứ ngồi ở phòng khách đợi anh.
Đã hơn 8 giờ tối rồi, nhưng Duy Khải vẫn chưa về nhà.
Một hồi sau, điện thoại của Hạ An bất ngờ nhận được tin nhắn của Duy Khải.
Cô liền mở ra xem.
[ Hôm nay anh về trễ, em không cần đợi anh cứ khoá cửa lại ngủ trước đi. ]
Hạ An ngồi im lặng nhìn dòng tin nhắn đó rất lâu, trong lòng lại dâng một cảm giác vô cùng bất lực.
Nhìn anh chạy đi chạy lại khắp nơi để tìm kiếm nhà đầu tư vất vả như vậy mà cô lại chẳng thể giúp được gì cho anh cả.
Cô cảm thấy bản thân mình thật vô dụng.
Hạ An cứ vậy mà ngồi ở ghế sofa ngoài phòng khách, mở đèn đợi anh về.
Trong những lúc như thế này làm sao cô có thể như lời anh nói mà ngủ ngon được chứ.
Duy Khải về đến nhà thì cũng đã hơn 12 giờ.
Khi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3505440/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.