Theo như dựa tính, đến hè năm lớp 11 thì Duy Khải mới đi thi Olympic toán cấp quốc gia, nhưng không ngờ kỳ thi năm nay lại tổ chức sớm hơn dự định.
Hai tuần nữa là diễn ra kỳ thi rồi.
Nhưng cũng không nên quá lo lắng vì trước đó thầy, cô cũng đã có một khoảng thời gian ôn luyện kha khá cho mọi người.
Vào thời điểm này thầy, cô cũng không ôn luyện gì nhiều nữa mà tập trung chủ yếu vào động viên tinh thần cho các bạn, giúp các bạn cảm thấy thoải mái trước khi bước vào kỳ thi.
Còn một tuần nữa là thi, những học sinh nằm trong đội tuyển thi Olympic của trường đã bắt đầu chuẩn bị đồ đạc để hai, ba ngày nữa sẽ lên đường ra Hà Nội dự thi.
Rất nhanh đã tới ngày Duy Khải đi Hà Nội.
Đoạn đường đi khá dài, mọi người sẽ bắt xe buýt từ tối hôm trước và đi tới ga xe lửa, sau đó từ ga xe lửa mới đi ra Hà Nội được.
Đến nơi thì trời cũng đã khá tối, may là có thầy cô ở đây ra đón mọi người đi về khách sạn.
Do điều kiện không cho phép nên mỗi một phòng hai giường thì sẽ ghép bốn bạn ngủ cùng với nhau.
Lúc này Duy Khải đang ở trong khách sạn, anh mở điện thoại lên gọi video call cho Hạ An.
Thấy Duy Khải gọi đến Hạ An mới bắt máy.
Cô nhìn thấy Duy Khải qua màn hình điện thoại rồi hỏi:" Cậu đã tới nơi chưa? "
Duy Khải gật đầu trả lời:" Tới rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3465412/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.